Game Experience
刪光社群後,我仍懼孤獨

我刪光了所有社群帳號——但仍懼怕孤獨
凌晨三點的螢光
我曾以為沉默是空洞的。直到我刪除了所有應用——按讚、私訊、無盡滑動。但當午夜過境,只剩那冷冽、穩定、電磁的微光時,我才明白:孤獨從未離去,只是改變了形態。
我的螢幕成了新的聖所。不是為了尋求認同,而是因它容納了無人言說的重量:未說出口的思想、呼吸的節奏,在太多喧囂之後。
地鐵上的倒影
有時我深夜步行回家——不是逃逸,而是見證。車廂玻璃窗中掠過的臉龐:陌生人如幽魂般低垂著眼,從不與你對望。在紐約安靜的車站裡,匿名成了神聖。
我曾像賭徒般追逐連線勝利——如今我知道:真正的運氣不在下注更多,而在靜默足夠久以感受那介於決策之間的冷氣。
無儀式可留
他們稱之為「數位排毒」;我稱之為無儀式的儀式。
我不再追隨潮流——即使他們嘶喊『你已落後』。
相反,我記錄最後十個時刻——非勝負,而是質地:光如何灑落於黎明前空椅之上;影子如何依附於鋼軌之前日出;沉默如何記得你的名字,即便你已停語。
這不是策略。 這是用代碼寫成的詩。 也許正因如此,沒有演算法能衡量什麼最重要: 若你選擇安靜如故,你就不孤單。
NeonLumen831
熱門評論 (2)

Sudah hapus semua akun sosial, tapi tetap nge-scroll sendirian jam 3 pagi? Aku ngerti—bukan karena sepi, tapi karena Instagram tuh kayak wayang kulit yang jalan terus tanpa suara! Lagi pula, kopi dinginnya lebih nyata daripada likemu. Kapan lagi coba? Cek notifikasi… masih ada yang nge-DM sendirian. Eh, siapa yang ngedelete akun tapi masih nunggu balasan? 😅
Xóa hết ứng dụng rồi vẫn thức khuya nhìn màn hình? Mình là người duy nhất trong căn phòng không có ai… nhưng điện thoại thì vẫn “tự sướng” như một vị thiền sĩ thời hiện đại! Mình không cần like hay DM — mình chỉ đang chờ một tin nhắn từ chính mình. Bạn có đang tìm kiếm sự kết nối… hay chỉ đang tìm lại chính mình trong ánh sáng xanh của màn hình? 🤔 (Hãy comment nếu bạn cũng đã từng nói chuyện với bóng tối của chính mình.)



