Game Experience
จากศูนย์สู่ราชันฟูซี

จากศูนย์สู่ราชันฟูซี: พิธีกรรมแห่งการควบคุมและแสงสว่าง
ฉันไม่เคยคิดว่าเกมไพ่เสมือนจริงจะกลายเป็นจุดพึ่งพาใจของฉัน c จากช่วงเวลาแรกที่หลงในแสงไฟและเสียงดนตรี เริ่มจากการกด ‘ธนาคาร’ อย่างมั่ว ๆ แต่เมื่อเริ่มสังเกต呼吸และอารมณ์ของตัวเอง ก็เข้าใจว่าสิ่งที่สำคัญไม่ใช่ผลตอบแทน แต่คือ ‘การมีสติ’
ฉันกำหนดขอบเขตเงินเดือนวันละ 800 รูปี เพื่อรักษาความสมดุล d ใช้เครื่องมือติดตามงบประมาณเหมือนสายประคำ—ทุกเตือนคือการเตือน: ตอนนี้คุณอยู่ตรงนี้
จนวันหนึ่งหลังจากแพ้หลายครั้ง…ฉันหยุดเล่น เดินไปหน้าต่างมองเมืองชิคาโก, เปิดเพลง Miles Davis, และแค่มองฟ้า d แล้วก็รู้ว่ารางวัลที่แท้จริงไม่มีราคา—แต่อยู่ที่ความเงียบสงบในหัวใจ และการกลับมาอยู่กับตนเองอีกครั้ง ✨
LunaRye73
ความคิดเห็นยอดนิยม (4)

Từ Zero đến Fuxi King
Tôi từng nghĩ game bài chỉ là để… cờ bạc. Nhưng giờ thì: không! Nó là thánh lễ đêm!
Chỉ cần 800k (một bữa ăn đường phố ở Lahore) mỗi tối – và tôi thành ‘vua Fuxi’ thật sự.
Lúc đầu tui bấm ‘Banker’ như cầu nguyện mà không biết kinh. Giờ thì… tui tập thiền bằng app theo dõi ngân sách. Mỗi lần alert vang lên là một lời nhắc nhở: ‘Anh đang ở đây rồi đấy!’
Thật ra giải thưởng không phải tiền – mà là cảm giác im lặng giữa nhịp đập tim khi tui tắt màn hình, mở Miles Davis và nghe gió qua mái nhà Chicago.
Tụi mình chơi để tìm meaning – chứ không phải để kiếm tiền!
Còn bạn? Tối nay có muốn thử làm ‘vua’ của chính mình không? 👉 Comment đi nào – ai cũng có thể trở thành Fuxi King nếu biết dừng lại đúng lúc!

From Zero to Fuxi King?
I started playing this card game because I was bored during lockdown — now I’m basically a monk in a hoodie.
Turns out my biggest win wasn’t stacking chips… it was realizing I’d rather sit in silence than chase dopamine like a raccoon in a trash can.
The real power move? Not betting when your heart’s racing like you just saw your ex at Target.
Who needs gold when you’ve got stillness?
Also: Rs. 800 max = one good biryani. That’s my whole life savings… and my peace of mind.
You guys ever turn a game into therapy? Comment below — let’s vibe in the quiet zone 🫶✨
P.S. If you’re not pausing before betting… we need to talk.

Представьте: я, московский дизайнер игр с дипломом СПбГУ и сердцем Толстого, превратил вечернюю игру в ритуал типа ‘нажми кнопку — и ты здесь’. Не ради денег, а ради того самого ощущения: «Я живой». Когда проиграл три раза подряд — выключил телефон, включил Майлса Дэвиса и просто слушал тишину между нотами. 🎧
Кто ещё устраивает вечерние медитации с картами вместо молитв? Пишите в комменты — кто из нас уже король Фуси? 👑